Gửi Người Tôi Không Quen |
Chắc bạn đã quên tôi rồi nhỉ? Ừ, một lần ghé ngang quán trà sữa này sao đủ để nhớ được anh chàng bưng trà hay đi ngang qua phải không nhỉ?Nhưng còn tôi, tôi thì nhớ như in từng nét mặt, cử chỉ của bạn, không phải chỉ hôm nay khi tôi thấy bạn, mà đã mấy năm nay rồi đấy!
Bạn đừng vội nghĩ rằng đây là một bức thư tỏ tình, vì tôi với bạn còn chưa biết tên nhau, thậm chsi chưa chắc bạn còn nhớ tôi là ai. Và, tôi cũng không chắc bức thư này có đến tay bạn được haykhông, nhưng tôi vẫn rất muốn viết và gửi đến chobạn một câu chuyện tôi đã quên mà lúc sáng nay vô tình nhìn thấy bạn, nó bỗng trở về trong kí, rõ ràng như một nỗi đau mớicủa ngày hôm qua.
Tôi sẽ không dài dòng để bạn phải phí công nghe kẻ không quen biết này kể lể đâu, vì câu chuyện của tôi ngắn lăm. Chỉ “dài” đúng một tuổi thơ và nỗi đau của nó cũng chỉ kéo dài hết cuộc đờicủa tôi thôi!
Tôi đã từng có một cô bạn, một cô bạn từ hồi tiểu học. Tôi và “Cỏ bốn lá” - cô bạn thân của tôi ngày ấy đã đi cùng nhau hết mấy năm đi học, và dến một ngày, tôi bất chợt nhận ra, tôi và Cỏ bốn lá không chỉ là một đôi bạn nữa.
Một ngày nắng đẹp tôi nhận ra Cỏ bốn lá của tôi đã ra dáng một thiếu nữ. Lần đầu tiên tôi thấy má Cỏ bốn lá đỏ hồng. Lần đầu tiên tôi thấy tóc Cỏ bốn lá dày hơn, và bóng mượt hơn mái tóc “con nhỏ Cỏ bốn lá” hồi trước vẫn hay chơi đùa nghịch bẩn cả ngày với tôi. Và cũng là lần đầu tiên, tôi thừa nhận, Cỏ bốn lá là cô bạn xinh nhất trong tất cả những người tôi từng gặp. Lần đầu tiên tôi thừa nhận nước da trắng ngần của Cỏ bốn lá đã hút hồn tôitừ khi nào không hay.
Nói đến đây, có lẽ bạn đã hình dung được phần nào suy nghĩ của tôi rồi. Phải! Bạn rất giống cô bạn ngày ấy của tôi. Giống đến kì lạ. Lẽ ra tôi đã không mấy để tâm tới bạn khi bước vào quán trà sữa. Nhưng cho đến khitôi bê khay trà đến chỗ bạn, tôi đã đứng sững người lại, ngây người nhìnbạn. Có lẽ lúc đó mải nhìn ra ngoài, bạn đã không thấy tôi nhìn bạn như cố nhận ra một bónghình thân quen, và cũng không thấy cả giọt nước mắt hiếm hoi của tôi rơi xuống vào cốc trà của bạn. Có lẽ bạn không nếm thấy vị mặn của giọt nước mắt đã làm tôi nghẹn đắng cổ họng, cũng như không hề cảm nhận được nỗi đau của người vừa mới đi ngang qua bạn, cố quay mặt đi giấu giọt nước mắt, nỗi đau mà bạn – một người xa lạ đã gợi lại trong tôi.
Chắc bạn đã hiểu vì sao tôi ngây người nhìn bạn, vì sao tôi quay ra sau quầypha chế và tiếp tục đứnglặng người đứng nhìn bạn cho đến khi ra về. Bạn quá giống cô bạn xinh đẹp của tôi ngày ấy. Nhưng vì sao điều đó khiến tôi bật khóc, để bạn khỏi thắc mắc về câutrả lời, có lẽ tôi nên tiếp tục câu chuyện này.
Cỏ bốn lá ngày càng xinhđẹp (tôi không nhớ có phải đã lặp lại câu này mấy lần rồi) nhưng tôi phải nói điều đó để bạnthêm hiểu rõ cảm giác của một cô gái xinh đẹp bổng trở nên xấu xí đến đáng sợ. Một trận hỏa hoạn. Một trận cháy khủng khiếp. Tuy không gây ra thương vong nào, nhưng sau tai nạn ấy, cô bạn của tôi như từ đỉnh cao rơi xuống vực thẳm. Nếu như trước đây khuôn mặt đáng yêu của Cỏ bốn lá dễ dàng khiến chobất cứ một cậu bạn nàocũng tim đập loạn nhịp khi đứng gần thì sau vụ cháy, khuôn mặt lấp kín bởi nữhng bông băng và vết bỏng ấy cũng không khó gì khiến những ngườigan dạ nhất cũng phát sợkhi nhìn thấy. Cả chính tôi,tôi cũng chỉ dám đến gặpCỏ bốn lá một lần, vì tôikhông dám đối diện với khuôn mặt ghê sợ ấy. Tôi còn như thế, thì Cỏbốn lá – người hằng ngày đối diện với khuôn mặt đáng sợ ấy trong gương sẽ còn pảhi sống trong nỗi khổ sở tột cùng thế nào. Và Cỏ bốn lá tìm đến với cái chết, như một sự giải thoát.
Cô bạn Cỏ bốn lá xinh xắn đáng yêu đã về với quá khứ, với một kỉ niệmbuồn trong tôi và khuôn mặt ghê sợ cũng của chính Cỏ bốn lá đã là nỗi ám ảnh của tôi một thời gian dài sau đó. Và bây giờ, người cô bạn tôi không hề quen biết – người mà tôi đang gọi là hiện thân một thời của Cỏ bốn lá đã gợi nhớ cho kỉ niệm buồn ngày xưa mà tôi đã cố chôn giấu trong lòng.
Bây giờ thì bạn đã hiểu. Tôi đã khóc, giọt nước mắt cố giấu kín trong lòng bao năm qua nay lại vỡ òa trước một con người xa lạ mà cũng lại rất thân quen.
Gửi gió mang đi những lờinày đến cho người tôi chưa quen. Bạn có phải Cỏ bốn lá không? Bạn cóphải hiện thân của bóng hình mà tôi đã từng ở bên suốt thời thơ ấu và buổi đầu của mối tình học trò mà tôi mãi không quên được?
À không! Không phải! Cỏ bốn lá đã về với với quákhứ rồi! Cỏ bốn lá chỉ còn tồn tại trong ksi ức của tôi thôi. Tôi vẫn luôn tự nhủ cuộc đời này chuyện người giống người là không hiếm để tin rằng người không quen biết kia tuy giống Cỏ bốnlá đến kì lạ vậy nhưng không thể là cô bạn Cỏ bốn lá ngày trước của tôiđã cùng tôi chạy rông giữa vườn hoa bồ công anh, đã cho tôi những cảmxúc đầu tiên của điều kì diệu mà nhân loại vẫn quen gọi “là tình yêu”. Không phải!
Gửi người tôi không quen!
Dù bạn không phải là người ở trong kí ức của tôi, nhưng qua bóng hình của bạn, hãy cho tôi gửi đến cô bạn ngày xưa lời xin lỗi. Xin lỗi Cỏ bốn lá! Xin lỗi vì tôi ngày trước đã để Cỏ bốn lá một mình đối mặt với nghịch cảnh, còn tôi sợ hãi và lảng tránh. Tôi xin lỗi!
Và, giữa cuộc đời này, liệu tôi có còn gặp lại bạn, để tôi được ngắm nhìn bạn, ngắm nhìn Cỏ bốn lá của tôi, lần cuối cùng cho tôi được gặp lại Cỏ bốn lá để nói lời xin lỗi, dù là với một người không quen…
Để tôi nói…
….Tôi nhớ Cỏ bốn lá….
Bạn đừng vội nghĩ rằng đây là một bức thư tỏ tình, vì tôi với bạn còn chưa biết tên nhau, thậm chsi chưa chắc bạn còn nhớ tôi là ai. Và, tôi cũng không chắc bức thư này có đến tay bạn được haykhông, nhưng tôi vẫn rất muốn viết và gửi đến chobạn một câu chuyện tôi đã quên mà lúc sáng nay vô tình nhìn thấy bạn, nó bỗng trở về trong kí, rõ ràng như một nỗi đau mớicủa ngày hôm qua.
Tôi sẽ không dài dòng để bạn phải phí công nghe kẻ không quen biết này kể lể đâu, vì câu chuyện của tôi ngắn lăm. Chỉ “dài” đúng một tuổi thơ và nỗi đau của nó cũng chỉ kéo dài hết cuộc đờicủa tôi thôi!
Tôi đã từng có một cô bạn, một cô bạn từ hồi tiểu học. Tôi và “Cỏ bốn lá” - cô bạn thân của tôi ngày ấy đã đi cùng nhau hết mấy năm đi học, và dến một ngày, tôi bất chợt nhận ra, tôi và Cỏ bốn lá không chỉ là một đôi bạn nữa.
Một ngày nắng đẹp tôi nhận ra Cỏ bốn lá của tôi đã ra dáng một thiếu nữ. Lần đầu tiên tôi thấy má Cỏ bốn lá đỏ hồng. Lần đầu tiên tôi thấy tóc Cỏ bốn lá dày hơn, và bóng mượt hơn mái tóc “con nhỏ Cỏ bốn lá” hồi trước vẫn hay chơi đùa nghịch bẩn cả ngày với tôi. Và cũng là lần đầu tiên, tôi thừa nhận, Cỏ bốn lá là cô bạn xinh nhất trong tất cả những người tôi từng gặp. Lần đầu tiên tôi thừa nhận nước da trắng ngần của Cỏ bốn lá đã hút hồn tôitừ khi nào không hay.
Nói đến đây, có lẽ bạn đã hình dung được phần nào suy nghĩ của tôi rồi. Phải! Bạn rất giống cô bạn ngày ấy của tôi. Giống đến kì lạ. Lẽ ra tôi đã không mấy để tâm tới bạn khi bước vào quán trà sữa. Nhưng cho đến khitôi bê khay trà đến chỗ bạn, tôi đã đứng sững người lại, ngây người nhìnbạn. Có lẽ lúc đó mải nhìn ra ngoài, bạn đã không thấy tôi nhìn bạn như cố nhận ra một bónghình thân quen, và cũng không thấy cả giọt nước mắt hiếm hoi của tôi rơi xuống vào cốc trà của bạn. Có lẽ bạn không nếm thấy vị mặn của giọt nước mắt đã làm tôi nghẹn đắng cổ họng, cũng như không hề cảm nhận được nỗi đau của người vừa mới đi ngang qua bạn, cố quay mặt đi giấu giọt nước mắt, nỗi đau mà bạn – một người xa lạ đã gợi lại trong tôi.
Chắc bạn đã hiểu vì sao tôi ngây người nhìn bạn, vì sao tôi quay ra sau quầypha chế và tiếp tục đứnglặng người đứng nhìn bạn cho đến khi ra về. Bạn quá giống cô bạn xinh đẹp của tôi ngày ấy. Nhưng vì sao điều đó khiến tôi bật khóc, để bạn khỏi thắc mắc về câutrả lời, có lẽ tôi nên tiếp tục câu chuyện này.
Cỏ bốn lá ngày càng xinhđẹp (tôi không nhớ có phải đã lặp lại câu này mấy lần rồi) nhưng tôi phải nói điều đó để bạnthêm hiểu rõ cảm giác của một cô gái xinh đẹp bổng trở nên xấu xí đến đáng sợ. Một trận hỏa hoạn. Một trận cháy khủng khiếp. Tuy không gây ra thương vong nào, nhưng sau tai nạn ấy, cô bạn của tôi như từ đỉnh cao rơi xuống vực thẳm. Nếu như trước đây khuôn mặt đáng yêu của Cỏ bốn lá dễ dàng khiến chobất cứ một cậu bạn nàocũng tim đập loạn nhịp khi đứng gần thì sau vụ cháy, khuôn mặt lấp kín bởi nữhng bông băng và vết bỏng ấy cũng không khó gì khiến những ngườigan dạ nhất cũng phát sợkhi nhìn thấy. Cả chính tôi,tôi cũng chỉ dám đến gặpCỏ bốn lá một lần, vì tôikhông dám đối diện với khuôn mặt ghê sợ ấy. Tôi còn như thế, thì Cỏbốn lá – người hằng ngày đối diện với khuôn mặt đáng sợ ấy trong gương sẽ còn pảhi sống trong nỗi khổ sở tột cùng thế nào. Và Cỏ bốn lá tìm đến với cái chết, như một sự giải thoát.
Cô bạn Cỏ bốn lá xinh xắn đáng yêu đã về với quá khứ, với một kỉ niệmbuồn trong tôi và khuôn mặt ghê sợ cũng của chính Cỏ bốn lá đã là nỗi ám ảnh của tôi một thời gian dài sau đó. Và bây giờ, người cô bạn tôi không hề quen biết – người mà tôi đang gọi là hiện thân một thời của Cỏ bốn lá đã gợi nhớ cho kỉ niệm buồn ngày xưa mà tôi đã cố chôn giấu trong lòng.
Bây giờ thì bạn đã hiểu. Tôi đã khóc, giọt nước mắt cố giấu kín trong lòng bao năm qua nay lại vỡ òa trước một con người xa lạ mà cũng lại rất thân quen.
Gửi gió mang đi những lờinày đến cho người tôi chưa quen. Bạn có phải Cỏ bốn lá không? Bạn cóphải hiện thân của bóng hình mà tôi đã từng ở bên suốt thời thơ ấu và buổi đầu của mối tình học trò mà tôi mãi không quên được?
À không! Không phải! Cỏ bốn lá đã về với với quákhứ rồi! Cỏ bốn lá chỉ còn tồn tại trong ksi ức của tôi thôi. Tôi vẫn luôn tự nhủ cuộc đời này chuyện người giống người là không hiếm để tin rằng người không quen biết kia tuy giống Cỏ bốnlá đến kì lạ vậy nhưng không thể là cô bạn Cỏ bốn lá ngày trước của tôiđã cùng tôi chạy rông giữa vườn hoa bồ công anh, đã cho tôi những cảmxúc đầu tiên của điều kì diệu mà nhân loại vẫn quen gọi “là tình yêu”. Không phải!
Gửi người tôi không quen!
Dù bạn không phải là người ở trong kí ức của tôi, nhưng qua bóng hình của bạn, hãy cho tôi gửi đến cô bạn ngày xưa lời xin lỗi. Xin lỗi Cỏ bốn lá! Xin lỗi vì tôi ngày trước đã để Cỏ bốn lá một mình đối mặt với nghịch cảnh, còn tôi sợ hãi và lảng tránh. Tôi xin lỗi!
Và, giữa cuộc đời này, liệu tôi có còn gặp lại bạn, để tôi được ngắm nhìn bạn, ngắm nhìn Cỏ bốn lá của tôi, lần cuối cùng cho tôi được gặp lại Cỏ bốn lá để nói lời xin lỗi, dù là với một người không quen…
Để tôi nói…
….Tôi nhớ Cỏ bốn lá….
ĐĂNG NHẬN XÉT
Cám ơn đã đọc bài viết!
+ Mọi sai xót các bạn comment bên dưới nhé !
+ Hãy truy cập wap thường xuyên bạn nhé!!
+ Mọi sai xót các bạn comment bên dưới nhé !
+ Hãy truy cập wap thường xuyên bạn nhé!!